Những bức ảnh kỉ niệm luôn là giá trị tinh thần cho mỗi chúng ta và với tôi cũng vậy. Không biết các bạn như thế nào, nhưng với tôi, thời gian này gặp nhiều căng thẳng và áp lực quá, áp lực bài vở, áp lực về bài tập lớn đến hạn nộp mà chưa làm xong. Những lúc thấy mệt mỏi, tôi thường chọn cách ngắm nghía những bức ảnh gắn liền với những kỉ niệm đã qua.
Vẫn là những thói quen cũ, nhưng lần này cảm xúc, tâm trạng lại ùa đến với tôi thực sự mãnh liệt khi nhìn lại những bức hình khi đi tập quân sự vào khoảng thời gian một năm trước đây. Chắc cũng sắp đến lúc các bạn khóa 12 FITHOU được hòa mình vào đời sống trong quân đội, được cảm nhận những kỉ niệm, cảm xúc thực sự ấn tượng, không thể phai nhạt của thời sinh viên. Nhân dịp này, tôi cũng muốn đưa lên những bức ảnh kỉ niệm của khóa 11 chúng tôi cách đây 1 năm tại Xuân Hòa – Vĩnh Phúc nhiều dấu ấn và kỉ niệm, để chúng ta cùng nhớ lại một thời đã qua, những khoảng thời gian mọi người trong lớp, trong khoa cùng xích lại gần nhau, một cảm giác thật gần gũi và đầy ấm áp.

Nhóm sinh viên lớp 11B4 gần gũi, quây quần bên nhau trong màu áo lính.
Những lúc bạn bè ngồi xích lại bên nhau là những lúc thực sự thoải mái và vui vẻ, nhất là trong hoàn cảnh bạn bè cùng nhau chung sống dưới cùng một môi trường, cùng một điều kiện sinh hoạt trên mảnh đất nhiều mới lạ.
Chúng tôi thường ngồi lại với nhau trong những khoảng không gian tĩnh lặng rất riêng, khoác trên mình màu áo xanh của lính, có được cảm giác của sự trải nghiệm như những người lính thực sự; cùng kể nhau nghe những suy nghĩ, tâm tư rất riêng tự đáy lòng mình, hay chỉ là những câu nói đùa bâng quơ “phải cố gắng lắm mới dậy sớm được” cũng đủ để cả bọn phá lên cười.
Thực sự, mảnh đất Xuân Hòa – Vĩnh Phúc ấy đã để lại cho tất cả những lứa sinh viên đến học tập thật nhiều kỉ niệm, những kỉ niệm bạn bè vui buồn có nhau, những kỉ niệm khi trò chuyện cho đỡ rét trong những buổi trực đêm hay xúc cảm trong giờ học giáo dục quốc phòng với nhiều kiến thức bổ ích cùng những câu chuyện cảm động từ thời chiến mà các Thầy mang đến.

Trải nghiệm xếp hàng lấy cơm như người lính
Dù trong hoàn cảnh nào, dù đang học hay đang chơi, trong giờ ăn hay giờ nghỉ và thâm chí có cả những buổi chiếu phim hàng ngày buổi tối; tôi tin rằng tất cả những lứa sinh viên đến đây học tập, một tháng ở đây là một tháng ý nghĩa, một tháng rèn luyện để trưởng thành hơn; cả về suy nghĩ và thể chất; biết quan tâm người khác nhiều hơn, biết sẻ chia vui buồn cùng nhau, biết trân trọng cuộc sống người lính – luôn cố gắng rèn luyện và sẵn sàng bảo vệ tổ quốc; và qua đó biết tự nhủ lòng mình được học và cống hiến thì phải cố gắng hết sức để là một ai đó có ích trong xã hội…